Trở lại chỗ ở tạm thời, hắn gỡ vòng hoa đặt lên bàn, đem những bó hoa nhựa nhận được phân loại theo màu sắc và chủng loại, cắm riêng vào ba bốn bình hoa. Căn phòng Lạc Hi sắp xếp được trang trí xa hoa tao nhã, hoa nhựa rẻ tiền làm đồ trang trí trông có chút lạc lõng. Hắn tùy tiện tìm chỗ bày biện xong, sau đó mở cửa sổ, một tay chống cửa sổ nhảy ra ngoài, ngồi ở mép ngoài cửa sổ ngửa đầu ngắm sao trời.
Bầu trời đêm của tinh hệ bên ngoài hoàn toàn khác với nơi này, bị các tòa nhà cao tầng và đường ray vắt ngang bầu trời chia thành từng mảng, thường xuyên có thể thấy đủ loại phi thuyền bay qua. Ánh đèn rực rỡ dưới mặt đất và hình chiếu thực tế ảo thậm chí còn sáng hơn ban ngày. Hắn cẩn thận nghĩ lại, đã rất lâu rồi hắn không ngắm nhìn bầu trời đêm hoàn toàn tự nhiên như ở tinh hệ Vô Danh.
Yên tĩnh không gió, nhưng cành cây gần cửa sổ chỗ hắn lại xào xạc run rẩy, ngọn cây truyền đến giọng nói của Mộc Thanh Hà: “Sinh linh đơn thuần lại gần ngươi đều trở nên vui vẻ, vậy mà còn không chịu thừa nhận ngươi có thể trở thành Tân Thần tương lai sao?”
Hắn ngửa cổ ra sau, nhìn thấy Mộc Thanh Hà nhắm hờ mắt ngồi trên ngọn cây ngoài cửa sổ. Y không biết từ đâu nghe được địa chỉ của hắn, đã sớm đợi ở đây. Có lẽ không cần hỏi thăm, đôi mắt của Mộc Thanh Hà có thể nhìn thấu những điều đó.
Mộc Thanh Hà nhảy xuống, đứng trên cành cây ngoài cửa sổ đối mặt với hắn. Y vẫn nhắm hờ mắt, như thể cần nghỉ ngơi lấy lại sức, hoặc có lẽ là không muốn lặp lại tình trạng mắt chảy máu như trước. Dị năng của Mộc Thanh Hà là chủ động kích hoạt, nhưng ở trạng thái bình thường, mắt y sẽ có một số năng lực bị động, dẫn đến mắt và não thường xuyên cảm thấy mệt mỏi. Hơn nữa, nếu nhìn thẳng vào hắn quá lâu, dị năng bị động của y sẽ không tự chủ mà bắt đầu phân tích thông tin trên người hắn, gây ra đau đớn.
“Nếu ta không lên tiếng, có phải ngươi vẫn định làm như không thấy ta không?” Mộc Thanh Hà cười hỏi. “Ta ngắm cảnh của ta, tại sao phải tự tìm phiền phức chào hỏi ngươi.” Hắn nói, “Nói mới nhớ, thái độ nói chuyện của ngươi với ta tùy tiện hơn nhiều rồi đấy.” “Bởi vì ta cảm thấy, có lẽ ngươi thích cách giao tiếp như vậy hơn.”
Mộc Thanh Hà tự nói tiếp: “Cuộc đối thoại trước đó của ngươi và La Lôi, ta đã biết rồi. Không ngờ ngươi lại có thể thuyết phục được cả người của phái Phản Thần cấp tiến. Vốn dĩ ta còn tưởng chúng ta sẽ là lực lượng nòng cốt của ngươi, ngươi cần chúng ta truyền bá tín ngưỡng, xem ra là ta nghĩ nhiều rồi.” Hắn không hề ngạc nhiên khi Mộc Thanh Hà biết chuyện này, lúc đó Tùng Mộc đang ở bên cạnh, y là tai mắt của Mộc Thanh Hà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play