“Không nha…… Ê a a……”
Lời giải thích của Thừa An rằng mình không phải tiểu miêu mà là rồng, Dận Trinh đám người như cũ không hiểu, chỉ cho rằng bé đang nói mình không phải tiểu miêu.
“Xem ta một quyền đánh một con tiểu lão hổ.”
Dận Trinh dứt lời, một tay đỡ sau lưng bé, tay kia nắm thành quyền đấm về phía con hổ vải trước mặt bé, liền hổ vải cả người cùng nhau đấm ngã xuống giường.
Đương nhiên, ngài tự nhiên là không dám thật sự dùng sức, trên thực tế là phối hợp tay phía sau ôm bé ngã vào trên giường để trêu bé chơi.
Thừa An bị “đánh ngã” ôm con hổ vải trong lòng sững sờ một chút rồi lại lần nữa cười rộ lên, ngay sau đó bò dậy lại lần nữa kêu lên: “Ngao ô ~”
Một lát sau ——
“Không được, ta chịu không nổi, các huynh ai tới chơi với nó một lát đi.” Dận Trinh là trăm triệu lần không ngờ tới, mình chỉ là tùy ý đem bé “đánh ngã” trêu bé chơi một lần, bé lại nghiện mất rồi, chỉ một lúc công phu đã lôi kéo mình lặp lại không biết bao nhiêu lần.
Đừng nhìn bị “đánh ngã” là bé, trên thực tế người tốn sức hơn vẫn là Dận Trinh, rốt cuộc không phải thật sự đánh ngã bé, mà là hai tay cùng sử dụng ôm bé ngã xuống, còn phải chú ý đừng để bé thật sự bị va chạm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT