Từ hai tuổi đến mười tám tuổi, phạm vi hoạt động của cậu chỉ gói gọn trong một căn phòng đen ngòm. Sau mười tám tuổi, cuối cùng cậu cũng có thể bước ra khỏi căn phòng ấy, thế nhưng lại chẳng thể rời khỏi ngôi trường này.
Nơi đây chẳng khác nào một cái lồng giam, đã giam giữ cậu suốt trăm năm qua.
Bạch Dao ngồi dậy, đôi mắt cong cong, nở nụ cười rạng rỡ: “Thật ra thế giới bên ngoài cũng không có gì đặc biệt, người đáng ghét thì nhiều khỏi nói, có khi còn chẳng vui bằng ở trường đâu.”
Thẩm Tích ngơ ngác nhìn cô: “Anh… anh cứ tưởng em sẽ trách anh…”
Cậu đã giấu trái tim của cô trong cơ thể mình, điều đó đồng nghĩa với việc từ nay về sau, Bạch Dao không thể rời xa cậu quá lâu — rõ ràng là một hành vi vô cùng ích kỷ.
Nhưng cũng giống như cách cậu thể hiện tình yêu, chỉ biết cùng cô làm những chuyện vui vẻ. Cậu muốn cô mãi mãi ở bên cạnh mình, nên chỉ biết dùng phương pháp đơn giản và thô bạo như thế.
Nếu đổi lại là người khác, chắc đã sớm nổi giận rồi nói mấy câu kiểu “anh không thể xâm phạm sự tự do của em”, sau đó lại chơi trò ngươi truy ta đuổi. Thế nhưng may mắn thay, người mà cậu gặp được lại là Bạch Dao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT