Đêm đã khuya, trăng treo lơ lửng giữa trời.
Trong căn phòng mỹ thuật được đồn là nơi đáng sợ nhất, những hơi thở nặng nề quyện lấy nhau, mãi một lúc lâu sau mới dần yên tĩnh lại.
Dù Thẩm Tích đã cố hết sức để bảo vệ cô, thế nhưng trong khoảnh khắc cả hai cùng mất kiểm soát, lưng của Bạch Dao vẫn vô tình đập vào bức tường lạnh toát, đến giờ thắt lưng và sống lưng cô vẫn còn cảm thấy nhức mỏi.
Ấy thế mà tên nhóc kia lại chẳng biết thế nào là đủ, còn định nâng chân cô lên thêm một lần nữa.
Bạch Dao yếu ớt đá cho cậu một cú: “Đủ rồi, em muốn nghỉ ngơi.”
Thẩm Tích dẹp bỏ ngay những ý nghĩ mờ ám trong đầu, ngoan ngoãn ôm lấy cô, giúp cô mặc quần áo tử tế. Một tay cậu siết chặt lấy cô, tay còn lại thì cài từng chiếc cúc áo sơ mi cho cô. Mà trái tim của cậu, hiện giờ đang được Bạch Dao nâng niu trong lòng bàn tay.
Cái tên này căn bản chẳng hề quan tâm đến trái tim của mình. Nếu không nhờ Bạch Dao kịp thời giữ lấy, e rằng cũng chẳng biết trái tim ấy đã lăn lông lóc đến góc xó nào rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT