Minh hẹn cô ở tầng cao nhất của một toà nhà bỏ hoang – nơi từng là cơ sở chi nhánh cũ của Viện. Không camera. Không ánh sáng. Chỉ có một cánh cửa gỉ sét mở hé, dẫn vào căn phòng phủ bụi và vết máu khô loang lổ.
Lâm An đứng trước Minh – lần đầu tiên thấy anh mặc lại chiếc áo blouse trắng. Giống hệt trong đoạn ký ức.
“Vào đi. Phần còn lại của ký ức… ở đây.”
Anh không dùng chip. Không dùng máy móc.
Chỉ chìa ra một chiếc hộp nhỏ màu bạc, hình vuông. Trong đó là một đoạn ký ức sống – dạng ký ức mà chỉ người từng trải qua mới có thể chia sẻ.
“Ký ức này… không phải của mẹ em. Mà là của người khác.”
“Của ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT