Mãn Bảo đều kinh ngạc đến ngây người, nàng lấy những lẵng hoa phía dưới ra xem, phát hiện những bông hoa tươi sáng ngày hôm qua bỏ vào đều ủ rũ héo úa, có bông còn bị gãy.
Đại Nha và Nhị Nha cũng chạy ra xem, trên mặt đều là vẻ kinh sợ và đau lòng.
Chu ngũ lang hoàn toàn không hiểu được nỗi đau lòng của bọn họ, hắn đã rất nhiều năm rất nhiều năm không đi huyện thành, hắn đắm chìm trong sự phấn khích này, chỉ liếc qua những lẵng hoa kia, liền không chút để ý nhét hết chúng vào sọt lớn, nói: "Đừng động vào, trên đường thấy hoa đẹp lại hái là được."
Chỉ vào những bông hoa hái về tối qua, vì quá muộn, mà Tiền thị lại tiếc đèn dầu nên không quấn lên, hắn nói: "Mang cả những thứ này lên, chắc là đủ rồi, đợi đến huyện thành chúng ta lại quấn."
Cũng chỉ có thể như vậy, Mãn Bảo mãi cho đến khi ngồi trên xe đẩy tay vẫn còn có chút buồn bực không vui, rốt cuộc kế hoạch của mình ấp ủ lâu như vậy, lại rất có tin tưởng lại thành ra như vậy.
Lần này trong nhà vẫn như cũ mang theo hai túi lương thực, kế hoạch bán xong sẽ để lại cho Mãn Bảo một ít tiền mua giấy, số còn lại đều phải giữ lại làm tiền thuốc thang cho Tiền thị.
Cũng là tiền dự phòng, để tránh trong nhà có việc cần dùng gấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play