Bạch Vân Tùng chậm rãi mở mắt.
Trần nhà sơn trắng cao vút, từng họa tiết cổ điển uốn lượn như mơ hồ trong mắt cậu. Mùi hương thuốc nhè nhẹ len lỏi trong không khí, cùng hơi ấm dịu dàng nơi chăn đệm khiến cậu nhất thời ngỡ mình vẫn còn đang mơ.
Mọi thứ yên tĩnh quá đỗi. Không còn những bước chân gấp gáp, không còn bóng tối và lạnh lẽo len qua từng kẽ gió trong căn phòng cũ kỹ ở góc phủ. Chỉ có một thứ duy nhất kéo cậu về thực tại.
“Nhóc con này trông cũng ngoan.”
Tiếng lòng ấy vang lên rõ ràng như ai đó nói bên tai. Vân Tùng giật mình, đôi mắt hé mở lặng lẽ lướt sang bên.
Một ông lão tóc bạc, áo choàng vải dày, dáng ngồi ngay ngắn nhưng ánh mắt lại hiền hậu, đang chậm rãi nhấp một ngụm trà bên cạnh giường.
“Yên lặng, không mè nheo, không gào khóc, còn biết im lặng chịu bệnh… So với mấy đứa cháu kia suốt ngày hoặc nghiêm trọng hóa vấn đề, hoặc suốt ngày bày trò… đúng là nhìn nó thấy dễ chịu hơn hẳn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT