“Minh Lễ à, Du nhi còn nhỏ, nếu có lỡ tay làm gì… thì cũng chỉ là nhất thời bồng bột,” bà mỉm cười, giọng đều đều, “mà con xem, thằng bé Bạch Vân này… người ướt hết cả rồi, không khéo lại đổ bệnh.”
Nói thì nói vậy, nhưng ánh mắt bà lướt qua Vân Tùng rõ ràng mang theo hàm ý: “Đáng đời.”
Minh Lễ bật cười khẽ, nụ cười không vui lắm, giọng điệu cũng dửng dưng như chẳng để tâm:
“Phải, đổ bệnh thì sao? Em tôi, tôi chăm.”
Tứ phu nhân sững lại, rồi cố nặn ra thêm một nụ cười.
Minh Lễ nhếch môi:
“À mà, dì Tư này, nếu thằng Du nhi kia còn không biết cách cư xử, thì lần sau lỡ có ai té hồ… chắc sẽ không còn người nhảy xuống vớt đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play