Mãi đến khi “Lục Minh Trạch” biến mất hoàn toàn, Tào Thiến mới hoàn hồn nổi. Cô nhớ mình đã từng thấy khuôn mặt này trên gương của Hình Diệp, mà dáng vẻ người thật còn đẹp hơn cả mặt phẳng trong gương. Cô không khỏi nín thở một chút, đoạn hỏi Hình Diệp: “Gương nhỏ của anh đấy hả?”
Hình Diệp nhìn Tào Thiến một cái, nhưng không trực tiếp trả lời câu hỏi của cô mà nói: “Chúng ta hãy tiếp tục tìm người và manh mối, nhanh chóng tìm ra xem rốt cuộc thế giới này là cái gì.”
Ngụ ý rằng trước mắt ngay cả anh cũng không tìm thấy gương.
Tào Thiến sờ sờ khối thủy tinh thiên nga trong túi áo đồng phục lao công rộng thùng thình. Lúc chọn Lâm Đạt, cô chưa từng nghĩ sẽ nhận được báo đáp gì cả, chỉ cảm thấy ai cũng là nạn nhân của trò chơi nên không muốn làm một kẻ thấy chết không cứu mà thôi. Nhưng ai ngờ được rằng, người được cứu vớt hóa ra lại là cô.
Rốt cuộc hệ thống làm thế là vì cái gì?
Hình Diệp tìm kiếm ở vị trí “Lục Minh Trạch” biến mất một hồi, Ngụy Miểu mới tỉnh táo nói: “Ôi mẹ ơi, may mà đàn ông đẹp trai như vậy chỉ tồn tại trong thế giới trò chơi mà thôi. Chứ nếu thế giới thực mà có thì tôi không tìm được vợ mất.”
Suy nghĩ cực kỳ điển hình của trai thẳng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT