Tào Thiến nói đúng rồi, nhưng có đôi điều vẫn cần nhắc nhở một chút. Hình Diệp nói với Ngụy Miểu: “Anh có thể nổi sát tâm với chúng tôi, nhưng hãy nhớ một điều – Trong thế giới này, sát tâm cũng là cảm xúc tiêu cực. Chỉ cần anh nảy sinh ý đồ xấu sẽ lập tức chìm trong tưởng tượng chung, đến lúc đó e là mất cả chì lẫn chài.”
Đây chính là nguyên nhân để Hình Diệp có can đảm liên thủ với người chơi khác mà không cần khảo sát nhiều lần. Một là anh không có thời gian, hai là muốn dằn sự nghi ngờ của mình, ba là nếu như đối phương muốn giết người cướp điểm thì chưa biết kẻ chết sẽ là ai.
Ngụy Miểu ôm bụng nói: “Yên tâm đi, tôi cũng không có thói quen săn giết người chơi. Ui, tôi muốn ói quá.”
“Anh uống đến độ từ bụng tám múi thành bụng bia, không buồn nôn mới lạ.” Quan Lĩnh đập đập bụng Ngụy Miểu: “Hay là anh cứ nôn đi, nếu không tí nữa gặp nguy hiểm nổ nát bụng thì làm sao bây giờ.”
Hắn vừa dứt lời, bụng Ngụy Miểu lập tức phình ra như quả bóng cao su. Tào Thiến hung dữ đánh sau ót Quan Lĩnh cái bốp: “Anh mau đọc thuộc lòng bảng cửu chương đi!”
Cũng may suy nghĩ của Quan Lĩnh chỉ thoáng chốc, sau khi bị Tào Thiến gõ đầu một cái, bụng Ngụy Miểu xẹp xuống ngay.
“Đừng sợ.” Hình Diệp thấy Ngụy Miểu hình như hơi sợ miệng quạ đen của Quan Lĩnh, vội vàng trấn an: “Có tôi ở đây sẽ không sao đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play