Ngày 20.
Buổi sáng, Khải không nhắn tin như thường lệ. Hạ ngồi bên cửa sổ, tay cầm tách trà mà lòng thấp thỏm. Không phải vì cô cần anh nhắn mỗi ngày, nhưng sau những gì họ trải qua, sự im lặng bất chợt của anh như một tiếng chuông là lạ vang lên trong lòng.
Cô không nhắn hỏi. Cô đã học được rằng đôi khi, người ta cần khoảng lặng cho riêng mình. Nhưng lòng cô vẫn không yên.
Đến trưa, Khải gửi tin nhắn:
 [Khải]: Chiều nay, em có thể đến chỗ anh được không? Có một chuyện… anh muốn kể cho em nghe.
 
Hạ chỉ trả lời: Em đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play