Khương Vu đi thăm tình hình của Niệm Nhân, rất nhanh liền có hạ nhân tới bẩm báo cho Sở Lăng.
Đối với Sở Lăng mà nói, đây hẳn là một tin tốt. Thế nhưng trong lòng hắn lại không dấy lên được bao nhiêu vui sướng.
Đại khái là vì hiện giờ hắn đã quá mức hiểu rõ Khương Vu, cho nên không dám dễ dàng cho rằng đây là dấu hiệu nàng đã nghĩ thông suốt.
Nam nhân hơi ngả người ra sau tựa vào lưng ghế, ánh mắt nghiêng nhìn lên cao, rốt cuộc cũng dời đi khỏi bức họa Khương Vu vẫn đặt trên mặt bàn.
Rõ ràng người kia đang ở nơi hắn chỉ cần đưa tay là có thể chạm tới, vậy mà hắn lại chỉ có thể ôm lấy một bức họa, như một con chó giữ cửa, khổ sở tìm chút an ủi.
Sở Lăng hiểu rất rõ — chỉ cần Khương Vu còn nhớ đến quá khứ, thì hắn sẽ còn phải nếm trải từng ngày từng khắc lo được lo mất như thế này. Hắn phải thừa nhận, người ấy sẽ không bao giờ dùng ánh mắt yêu thương để nhìn về phía hắn nữa.
Hắn… thật sự có thể thừa nhận sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play