Chấp niệm—nghĩ tới hai chữ này là Khương Vu từng dùng để chỉ Lương Khiêm—sát ý liền dâng lên trong lòng Sở Lăng.
Cũng may hắn đã chết rồi, nam nhân nghĩ. Nếu không, e rằng hắn cũng không kiềm được mà ra tay giết người kia.
Hắn che giấu suy nghĩ trong mắt, dịu giọng nói: “Nàng đã lâu chưa ăn gì, ta bảo nhà bếp chuẩn bị chút thức ăn.”
Sở Lăng từ lâu đã quen thu lại tất cả nanh vuốt khi đứng trước mặt Khương Vu.
Ban đầu là vì ngụy trang, để nhập vai người trong lòng nàng. Sau này lại không kìm được, bắt đầu vô thức bộc lộ ra sự dịu dàng chân thật nhất của bản thân trước mặt nàng.
Nhưng đối với Khương Vu mà nói, con súc sinh trong ký ức kia bỗng hóa thành dáng vẻ dịu dàng hiện tại, chỉ khiến nàng càng thêm ghê tởm.
Nàng nhắm mắt suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng đứng dậy, cố gắng giữ giọng bình thản: “Ta ăn. Nhưng nhìn thấy ngươi thì chẳng còn tâm trạng gì. Ngươi ra ngoài đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT