Sở Diệp và Niệm Nhân còn chưa kịp bước đến gần, đã bị ánh mắt âm trầm của Sở Lăng chấn cho khựng lại tại chỗ.
“Các ngươi lui ra ngoài trước.”
Lời ra lệnh như thế, tự nhiên hai người họ chẳng ai cam lòng rời đi.
“Phụ thân,” Sở Diệp nay đã tới tuổi hiểu chuyện, dĩ nhiên suy xét được nhiều điều hơn. Hắn giống mẫu thân, lớn lên thành một thiếu niên ôn nhuận như ngọc, phong tư tuấn nhã. Nhưng giờ phút này, hắn lại trầm mặt xuống, mắt phượng hơi híp lại, khí chất lạnh lẽo vốn di truyền từ phụ thân cũng dần bộc lộ, “Ngài không cảm thấy… nên cho chúng ta một lời giải thích sao? Ngài đã làm gì mẫu thân?”
Sở Lăng không để tâm, trong mắt hắn, một tiểu tử còn chưa sạch mùi sữa như vậy chẳng đáng để bận lòng, càng không có tâm tư giải thích gì cho họ.
“Mẫu thân…” Niệm Nhân lại chẳng để ý đến lời qua tiếng lại giữa hai người họ, ánh mắt nàng chỉ một mực dán chặt vào mẫu thân đang nhắm mắt nằm yên, rõ ràng hôm qua nàng còn được ôm trong lòng mẫu thân làm nũng cơ mà.
Cớ sao chỉ sau một đêm, mẫu thân lại không còn yêu nàng nữa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT