Lời ấy khiến Khương Vu nghẹn một hơi nơi ngực, thật sự giận đến mức cơm cũng nuốt không trôi.
Nàng ăn không vô, nhưng Sở Lăng lại ăn uống không tệ chút nào. Hắn bận chính vụ, mỗi bữa đều dùng qua loa cho có lệ.
Đối với hắn mà nói, ăn cơm là một chuyện hết sức lãng phí thời gian.
Thế nhưng lần này, hắn lại cảm thấy thời gian lãng phí như vậy… cũng không hẳn là vô nghĩa.
Bản chất mà nói, Sở Lăng xưa nay không thật sự say mê chính vụ, điều hắn tận hưởng là khoái cảm tranh đoạt quyền lực. Mà lúc này, những việc khiến hắn cảm thấy vui thích lại có thêm một điều, khiến hắn không còn thấy lãng phí thời gian nữa.
Thậm chí ngay khi đang ăn cháo, hắn còn nhàn nhã trò chuyện với Khương Vu:
“Hôm nay Sở Yên đến à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT