Nữ tử kia gọi một tiếng “tỷ tỷ”, Minh Châu lại cảm thấy vô cùng không tự nhiên. Ánh mắt nàng hơi ngờ vực nhìn sang, hỏi: “Ngươi sao lại ở đây?”
Câu hỏi ấy khiến Niệm Nhân cắn chặt môi, nuốt xuống những lời vốn định nói. Nàng cúi đầu, không thốt ra lời nào. Phải đến khi Minh Châu xoay đầu nhìn kỹ lại, mới chợt nhớ ra đây chính là nơi mà trước kia nàng từng bị bắt giữ, Niệm Nhân hẳn là tới đây thử vận, muốn tìm nàng.
Trước mặt nàng là một nữ tử thấp hơn nửa cái đầu, cúi đầu lặng im không nói. Minh Châu nhớ lại, khi xưa bản thân cũng thường làm ra dáng vẻ nhu nhược đáng thương thế này. Khi đó, chính nàng cảm thấy mình thật giả dối và làm bộ làm tịch.
Nhưng giờ, khi biết rõ huyết thống giữa hai người, Minh Châu nhìn Niệm Nhân như vậy, trong lòng không khỏi mềm xuống, như thể thực sự là một tỷ tỷ đang nhìn đứa muội muội đáng thương của mình.
“Nơi này rất nguy hiểm, mau trở về đi. Huống hồ phụ thân ngươi lại kết oán quá nhiều người.” Theo bản năng, giọng nói Minh Châu cũng dịu đi hẳn. “Những ngày tới, đừng ra ngoài một mình.”
Cũng may là người gặp được nàng.
Lời của Minh Châu như tiếp thêm dũng khí cho Niệm Nhân. Nàng ngẩng đầu lên, vành mắt vẫn còn đỏ, sắc mặt tiều tụy thấy rõ sau mấy ngày lo lắng không yên. Nàng nói: “Tỷ tỷ, chúng ta cùng nhau sống, được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play