Ban đêm, Khương Vu nằm ngủ cùng Minh Châu.
Nàng lặng lẽ nghe Minh Châu kể rất nhiều chuyện về hai cha con. Thiếu nữ dường như không hề cảm thấy bản thân từng phải chịu khổ cực gì, giọng điệu lúc kể chuyện cũng luôn nhẹ nhàng, thong dong.
Minh Châu còn kể cả việc bản thân từng cướp kho vàng của một vị tham quan, trong giọng nói và ánh mắt đều tràn đầy vẻ tự hào:
“Ta đã đem kho vàng ấy chia hết cho dân chúng, vị tham quan kia tức đến mức phát cuồng, còn nói dù chân trời góc biển cũng phải bắt được ta. Kết quả là…” Minh Châu bật cười, “Không đầy hai ngày sau, liền dính phải chuyện bị triều đình điều tra, cả nhà đều bị xử trảm.”
“Ta hình như mang theo chút thần tính, ai chọc vào ta, đều chẳng có kết cục gì tốt đẹp.”
Khương Vu cũng mỉm cười theo nàng, chỉ là tuy cười, tâm tình lại chẳng thể nào nhẹ nhõm nổi.
Bất luận Minh Châu đối với những năm tháng đã qua có nói nhẹ nhàng đến đâu, nàng nghe vào trong tai, trong lòng cũng chẳng dễ chịu gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play