Editor: Cá

“Ưm……”  Thiếu nữ nằm trên giường lông mi khẽ run, chậm rãi mở hai mắt.

Mang theo vẻ mê mang khi mới vừa tỉnh lại, nàng nâng lên cánh tay vô lực xoa xoa cái cổ ẩn ẩn đau.

Đau quá.

Đây là bị sái cổ sao, nàng còn nhớ rõ mình đang đọc tiểu thuyết, sau đó thật sự là quá mệt liền ngủ thiếp đi.

Thiếu nữ vừa xoa cổ đau vừa cố gượng ngồi dậy.

Lúc này, nàng mới thấy rõ ràng nơi mình đang ở.

Đây là một căn nhà có thể gọi là cũ nát đơn sơ, làm người vừa thấy liền không khó nhận ra chủ nhân căn nhà sống trong cảnh bần cùng nghèo khó.

Trong nhà tràn ngập mùi gỗ nhàn nhạt, vách tường rách nát, trên mái nhà cũng có vài lỗ thủng, nhìn qua như muốn sập đến nơi.

Phòng trống trải mà mộc mạc, chỉ có mấy món gia cụ đơn sơ.

Ở một góc phòng, có một cái giường làm bằng cỏ khô, được trải lên một tấm chiếu đơn giản.

Vương Nguyệt sửng sốt, không khỏi tưởng tượng chủ nhân nơi này làm sao có thể sống được trong một căn nhà cũ nát như thế này.

Quan trọng hơn là, nàng vì cái gì lại ở trong căn nhà này vậy?

Vương Nguyệt ngồi yên trong chốc lát, rũ mắt nhìn xuống cơ thể hiện tại.

Này giống như…… Cơ thể này có vẻ không phải là của nàng.

Một thân cổ đại trên người nàng, thật sự không phải ông trời đang đùa với nàng à?

Nàng đây là gặp được xuyên không như trong tiểu thuyết thường viết?!

Vậy hiện tại nàng lại là ai?

Còn nàng trong thế giới thực thì sao rồi?

Các loại cảm xúc hỗn loạn dũng mãnh ập đến, làm nàng hoàn toàn không cách nào bình tĩnh đối diện với tình huống trước mắt.

Một lúc lâu sau.

Vương Nguyệt đưa tay che mặt, khẽ thở dài, chậm rãi chấp nhận sự thật chính mình thật sự đã xuyên không.

Cũng không biết cơ thể này đã hôn mê bao lâu, nàng cảm giác yết hầu khô khốc, muốn tìm chén nước trà trong phòng, lại phát hiện căn nhà cũ nát này hoàn toàn không có lấy một không một chén nước.

Nàng cũng cố tìm chút đồ vật có thể nghiệm chứng thân phận của nguyên thân, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Nàng bước ra khỏi căn phòng, chậm rãi đi trong hoàn cảnh hoàn toàn lạ lẫm.

Một đạo tiếng vang rất nhỏ lọt vào trong tai nàng.

Vương Nguyệt dừng bước, nghiêng đầu nhìn phía bên kia của căn nhà.

Sau một hồi suy nghĩ nàng nâng bước hướng về bên đó.

Nàng hiện tại ký ức liên quan gì cũng đều không có, nếu có thể gặp được người nhà nguyên chủ, thì có thể giúp nàng hiểu rõ hơn về tình cảnh hiện tại.

Tiến gần hơn, Vương Nguyệt có thể ngửi được mùi khói dầu, nghĩ đến đây hẳn là phòng bếp.

Nâng bước tiến vào, Vương Nguyệt liếc mắt một cái liền thấy một thân ảnh đang ở bận rộn.

Đó là một nam tử thân mình gầy gò, trên người mặc một kiện xiêm y vải thô bị may vá nhiều lần, được giặt đến trắng bệch, lúc này hắn đang bận rộn ở trước bệ bếp, vẫn chưa nhận ra phía sau không xa có nhiều thêm một người đang đứng.

Vương Nguyệt suy tư, xem tuổi tác, người này là anh em của nguyên thân đi?

Nhưng mà…cũng gầy quá rồi, tuy rằng một đường đi tới đã nhận ra nhà này nghèo, nhưng không nghĩ tới ngay cả ăn no cũng là một chuyện khó khăn.

Nghĩ đến chính mình về sau phải ở lại nơi này, Vương Nguyệt thở dài bất lực.

Ai ngờ, một tiếng thở dài này làm kinh động đến nam tử phía trước, hắn kinh hoảng mà buông chảo sắt, xoay người mặt hướng Vương Nguyệt, hơi cúi đầu.

Vương Nguyệt lúc này mới thấy rõ mặt nam tử, khuôn mặt thanh tú, làn da tựa hồ là hàng năm làm lụng bên ngoài, có chút bị phơi sạm, ngũ quan đường nét rõ ràng.

Chỉ là lúc này ánh mắt đối phương hàm chứa kinh hoảng sợ hãi, hai tay đan ở phía trước không tự giác xoắn lại, thân mình cũng không ngừng rụt về phía sau.

Vương Nguyệt vẻ mặt ngốc ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt.

Ai tới nói cho nàng đây là có chuyện gì, nàng cái gì cũng chưa có làm, đối phương liền làm ra cái phản ứng.

Nàng cứ như vậy nhìn đối phương, thẳng đến khi thấy đối phương càng thêm không được tự nhiên, tựa như hận không thể đào cái động chui xuống trốn, nàng mới thu hồi tầm mắt.

Liền ở thời điểm Vương Nguyệt không biết phải làm tiếp theo, một cổ mùi khét tràn ngập trong phòng bếp.

Thấy đối phương vẫn luôn cúi đầu, có vẻ vẫn chưa phát hiện, nàng đành phải nâng ngón tay chỉ vào nơi phát ra mùi.

“Ờm…… Cái đó, sắp cháy rồi.”

Nam tử nghe vậy liền rụt người, sau khi nghe rõ liền cuống quít quay lại bên chảo sắt, tắt lửa, đem đồ ăn trong chảo không biết có cháy hay chưa múc ra tô.

Sau đó không khí lại lần nữa im lặng.

Vương Nguyệt thật sự chịu không nổi loại không khí ngột ngạt này, đành phải mở miệng để người đi theo nàng quay lại căn phòng ban nãy.

Trước khi rời bếp, còn không quên tìm ấm nước, uống ngụm nước làm dịu cổ họng.

……

Vương Nguyệt nhìn người nam tử gầy nhom ngồi co ro ở đối diện, cảm giác đau không còn ở cổ nữa, mà là đầu nàng.

Nàng vốn đang nghĩ trước tiên tìm một chút sự tình của nguyên thân từ trong lời đối phương, chính là nam tử này tựa hồ rất sợ nàng, hắn vẫn luôn cúi đầu không nói lời nào.

Nàng đành phải dùng cách nói phổ biến trong tiểu thuyết xuyên không vậy.

“Ờ thì, chẳng là, ta hình như mất trí nhớ, không còn nhớ gì về chuyện trước đây.”

Trừ cái này ra, nàng thật sự nghĩ không ra lý do nào khác có thể làm người tin phục.

Nam tử kinh ngạc ngẩng đầu nhìn nàng một cái, sau khi tiếp xúc đến ánh mắt của nàng lại nhanh chóng cúi đầu.

Nhưng Vương Nguyệt vẫn có thể nhận ra được tầm mắt mà nam tử tự cho là không dễ bị phát hiện kia.

Thôi, vẫn là trước làm rõ bản thân rốt cuộc đang ở đâu cái đã.

“Trong nhà ngoài ta và ngươi, còn người nào khác nữa không?” ngón tay Vương Nguyệt vô thức nhẹ gõ vào chiếc bàn gỗ cảm giác như sắp sụp trong phòng.

Nam tử lặng im trong chốc lát, rồi khẽ lắc đầu.

Vương Nguyệt nhướn mày, cho nên căn nhà cũ nát này chỉ có nguyên thân cùng nam tử trước mặt này sống, thế thì……

“Quan hệ giữa chúng ta là gì?”

Một câu hỏi như sét đánh ngang tai, nam tử vốn dĩ ro rúm thân mình lúc này càng rụt lại, bắt đầu run rẩy.

Nhìn đối phương làm ra một loạt phản ứng, Vương Nguyệt ngây ngẩn cả người.

Hắn không phải anh em của nguyên chủ à?

Chẳng lẽ là cái quan hệ không xong gì?

Nguyên thân bắt người ta về cưỡng ép?

Vương Nguyệt ôm một đống nghi hoặc, lại lần nữa mở miệng: “Ta không còn nhớ gì cả, ngươi có thể nói cho ta, chúng ta…… Là quan hệ gì được không?”

Người ta xuyên qua thì dù không phải đại phú đại quý, ít nhất cũng là lương dân đi, nàng thế nhưng không nghĩ tới vừa mới xuyên qua đã có nguy cơ mang tội.

Đợi mãi mà vẫn không thấy đối phương đáp lại.

Vương Nguyệt nhíu mày, định lại mở miệng thì phát hiện đối phương chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh, nâng ngón tay chỉ vào đôi môi nhấp đến trắng bệch, lại chỉ hướng yết hầu, lắc đầu rất nhỏ.

Vương Nguyệt khựng lại, trong lúc nhất thời quên cả việc dời tầm mắt.

Phát hiện cảm xúc của Vương Nguyệt biến hóa, nam tử lại lần nữa cúi đầu, hạ thấp cảm giác tồn tại của bản thân, chỉ là ở góc đôj Vương Nguyệt nhìn không thấy, đuôi mắt hơi phiếm hồng.

Vương Nguyệt trăm triệu lần không nghĩ tới, người ngồi đối diện thế nhưng là một người câm.

Vương Nguyệt đối với việc này không có gì phản cảm, dù sao ở thế giới hiện đại, người khuyết tật nếu nỗ lực cũng có thể có thành tựu lớn.

Chỉ là, ở thời điểm nàng còn không hiểu gì về thế giới này mà gặp được một người câm, thì đúng là có hơi làm khó nàng.

Cho nên nàng rốt cuộc là ai.

Vương Nguyệt đột nhiên cảm giác từ cổ kéo theo đầu cùng đau, bèn giơ tay xoa nắn, lại nhìn về phía nam tử đối diện mà đầu gần như sắp đụng vào bàn.

Nàng vốn muốn hỏi đối phương có thể viết chữ hay không, nhưng lời nói chưa nói ra liền nuốt trở vào.

Nhìn xung quanh gian nhà ở này một chút là có thể hiểu rõ bản thân hiện giờ đang ở trong hoàn cảnh gì, hà tất hỏi ra để thêm phần lúng túng.

“Ta trước ra cửa một chuyến, trễ chút sẽ trở về.” Vương Nguyệt đứng dậy, nâng bước đi ra ngoài.

Vẫn là đi ra ngoài thu thập tin tức hữu dụng, ở lại đây cùng người mắt to trừng mắt nhỏ cũng không phải biện pháp, nàng dù sao cũng phải biết nàng rốt cuộc xuyên qua đâu mới được.

Đột nhiên có chút hâm mộ nhóm vai chính tiểu thuyết xuyên không tự mang hệ thống, xuyên qua liền có thể nắm rõ tình huống. Không giống nàng, đến đây một lúc rồi mà đến cái tên của nguyên thân là gì còn không biết.

Mãi mê suy nghĩ, Vương Nguyệt không hề nhận ra, sau khi nàng rời khỏi, nam tử phía sau hơi hơi nghiêng đầu nhìn theo bóng lưng của nàng, các ngón tay siết chặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play