Ngụy Tử Cầm từ trạng thái mơ hồ chậm rãi mở mắt ra, đảo mắt nhìn quanh bốn phía, phát hiện bản thân dường như đã rơi vào bên trong một bí cảnh.
Khác với những bí cảnh mà kiếp trước Ngụy Tử Cầm từng trải qua, nơi này có không gian cực kỳ chật hẹp, ánh sáng yếu ớt, không khí thì ẩm thấp và oi bức. Không xa chỗ hắn là một vũng nước không lớn nhưng trông có vẻ rất sâu. Nước trong vũng lại có màu xanh biếc phi tự nhiên, dưới ánh sáng lờ mờ từ phía trên rọi xuống, phản chiếu giống như một tấm ngọc thạch bóng loáng. Thỉnh thoảng, có thể nhìn thấy vài chiếc đuôi cá lướt qua bên trong.
Tuy nhiên, toàn bộ không gian ở đây ngoài vũng nước kia ra thì dường như không còn gì khác. Không có ảo cảnh, không có pháp trận, không có linh khí đặc biệt nồng đậm hay hỗn loạn, thậm chí một gốc linh thực cao giai cũng không thấy bóng dáng. Trong khoảnh khắc, Ngụy Tử Cầm thậm chí còn hoài nghi liệu nơi này có thật sự là một bí cảnh hay không.
Dù sao đi nữa, nếu nơi này thật sự là bí cảnh, thì e rằng cũng chỉ là bí cảnh phẩm giai không cao, theo tiêu chuẩn Tu chân giới, cao nhất chắc cũng chỉ đạt đến Hoàng giai hạ phẩm mà thôi.
Thu lại ánh mắt đang đánh giá bốn phía, Ngụy Tử Cầm khẽ động đầu ngón tay, nhưng phát hiện bản thân dường như đang bị thứ gì đó trói chặt, đến mức ngón tay cũng gần như không thể nhúc nhích.
Vậy rốt cuộc là thứ gì đang trói hắn...
“Lại là vô tướng thảo à? Họ Ngụy ngươi có tật xấu này phải không, lần trước ta vừa nhắc ngươi trả Toái Hoa Ngọc lại cho ta, giờ lại trói ta lần nữa?” Yến Lâm vừa mới tỉnh lại, mở mắt ra liền phát hiện mình lại bị vô tướng thảo trói, lập tức tức giận nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play