“Đường huynh không thấy sao?” Nghe mẫu thân nói vậy, Ngụy Tử Cầm hơi ngạc nhiên ngẩng đầu, thuận tay đặt bát đũa chuẩn bị dùng bữa trưa lên bàn.
“Ừ,” Trình Nguyệt Anh đáp, tâm tình phức tạp
“Nghe nói từ đêm qua đã không thấy đâu. Lúc đó người trong nhà cứ tưởng hắn lại lưu lại trong thành, nên không để ý. Nhưng sáng nay có người đến chỗ hắn thường làm việc thì mới phát hiện, hắn rời đi từ buổi chiều hôm qua, khi trời còn chưa tối.”
Dù hai nhà đã gần như không còn qua lại, quan hệ cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng dù sao Ngụy Vinh Sinh cũng là cháu ruột của phu quân nàng. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, vợ chồng họ cũng không thể không lo lắng.
Ngụy Tử Cầm nghe xong thì suy nghĩ một lát rồi đáp:
“Con cảm thấy với tính cách của đường huynh, chắc cũng không đến mức gặp chuyện gì nghiêm trọng. Nhưng nếu nương thật sự lo, chờ con làm xong việc rồi sẽ đi quanh thôn tìm thử một vòng.”
“Không cần đâu, ta cũng chỉ tiện miệng nói vậy thôi,” Trình Nguyệt Anh vội xua tay
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT