“Chính là chỗ này.” Tông Khuyết đẩy cổng nhỏ của tiểu viện ra, buộc ngựa vào cọc gỗ trong sân rồi nói.
Công tử Việt cũng dắt ngựa đi theo, nhìn hắn rồi cũng buộc ngựa lại, đáp: “Đa tạ.”
Tông Khuyết buộc chắc dây thừng, xoay người đóng cổng lớn lại, đẩy cửa phòng trong: “Vào đi.”
Công tử Việt khẽ sững người, rồi bật cười, nhanh chân bước vào phòng. Đã mấy tháng không gặp, cách nói chuyện của người này vẫn cứ không giống số đông, không quá câu nệ lễ nghi, làm gì cũng gọn gàng dứt khoát.
Đây là một tiểu viện có một lối vào, chỉ có một khoảng sân đơn giản, một gian nhà, một bên rõ ràng là kho chứa củi và bếp, còn bên kia là bức tường liền kề.
Trong phòng bài trí không nhiều, thế nhưng được quét tước sạch sẽ. Công tử Việt ngồi quỳ trước bàn, nhìn hắn nhóm lò nhỏ đun nước, hỏi: “Sao ngươi lại xuất hiện ở đó?”
Y vốn tưởng sẽ không gặp được hắn, chẳng ngờ chỉ cần tìm đến là đã thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT