Nhạc U đấm vào giường một cái, nhưng lại không kháng cự người kia như trước.
Nếu đó là cuộc đời và ký ức của y, thì đó là chính y. Nếu y chưa gặp sư tôn, lúc này gặp, nhất định sẽ muốn đến cùng. Từng phân chia, giờ lại là một thể.
Nhưng vẽ xuân cung thì cũng thôi đi, tại sao lại phải vẽ y và sư tôn?! Rốt cuộc người đó đã trải qua chuyện gì mà trở nên phóng đãng như vậy?
Nếu thật sự đã "hợp hoan" với người khác, y đâu thể nào tơ tưởng sư tôn được nữa!
Chắc là không đến mức đó. Thể chất của y rất nguy hiểm, đã biết thì nhất định sẽ không để người khác dễ dàng đến gần. Đối với Ngu Kiều Nhi, y cũng chỉ cảm thấy quen thuộc, không có ý định gần gũi.
Nhạc U tự an ủi mình như vậy. Y đứng dậy bước ra khỏi phòng. Nhưng tâm trạng không còn như trước, ánh mắt nhìn khắp nơi. Khi đến sân, lại không thấy người thường ngồi trong đình hóng gió.
Nhất thời y vừa thở phào nhẹ nhõm, lại vừa có chút tiếc nuối. Giờ đây y vừa muốn gặp sư tôn lại vừa không dám gặp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT