Từ núi Thái Diệp đến Tùng Đô, nếu phi ngựa chạy suốt cả ngày lẫn đêm thì chỉ mất hai ngày là sẽ đến nơi.
“Công tử, đã gửi đi rồi, ngài cứ yên tâm.” Tiểu đồng vội vã trở lại, báo cáo với người đang ngồi quỳ trong phòng.
“Đa tạ, sau này giúp ta lưu ý tin tức từ núi Thái Diệp là được.” Công tử Việt ngước mắt lên nói.
Việc gửi thư từ qua lại của y tất nhiên không thể giấu được chủ nhân nơi này, chỉ là bức thư y gửi đi, dù có xem hay không cũng không sao cả.
Bức thư ấy kỳ thực chỉ để chỉ định địa điểm, còn bức thư thật đã được cất giấu trong thành Tùng Đô từ lâu.
Người ngoài cuộc nhìn vào cũng thấy rất rõ nội loạn của nước Lâm,. Y ở trong cuộc chẳng lẽ lại không rõ, chỉ là y vẫn luôn tự nhủ rằng dù không cùng mẹ sinh ra, thế nhưng vẫn có cùng huyết mạch. Vậy mà giờ đây lại có thể rầm rộ công khai tìm kiếm tung tích y khắp nước Lâm với thanh thế lớn như vậy, xen lẫn trong những kẻ ám sát là người của ai, việc này đã rõ như ban ngày.
Những việc cần làm trước đã xong, giờ chỉ còn chờ xem phụ vương quyết định thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play