“Tuy có thể dưỡng kinh mạch, nhưng không được uống quá độ.” Tông Khuyết nói.
“Vâng, đa tạ sư tôn.” Nhạc U cất mấy bình nước trong đi.
Từ trước đến nay y vốn chẳng thiếu những thứ này, nhưng khi y muốn, đối phương liền cho, sự cưng chiều như vậy y chỉ mới được trải qua một hai lần, trong khi nguyên thân đã đắm chìm trong đó suốt mười mấy năm, khó trách lại cam tâm dâng hiến cả tính mạng vì người đó.
Tuy y không đến mức quên đi an nguy bản thân, nhưng đã nhận sư tôn, tự nhiên sẽ phải làm tròn hiếu đạo.
“Sư tôn.” Nhạc U hạ giọng gọi hắn. Sau vài lần thăm dò, y biết sư tôn không dễ nổi giận, những chuyện không đe dọa đến tính mạng thì cũng sẽ không làm khó y.
Nếu là người khác thì đã trách mắng những lời hỗn xược như thế này rồi, đâu ra chuyện cưng chiều, nhường nhịn.
“Chuyện gì?” Tông Khuyết nhìn đôi mắt cười híp lại của y, không biết trong đó đang chứa đựng ý đồ xấu xa gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play