“Sư tôn.” Nhạc U nhìn người đang tĩnh tọa kia, gọi.
Nếu không có sư tôn, đối diện với thể chất lô đỉnh, y nhất định không thể chấp nhận bình thản như hôm nay, biết được sự nghiêm trọng của nó, lại có cách giải quyết, trong lòng y mới an tâm.
“Hửm?” Tông Khuyết ngước mắt, nhìn những suy nghĩ đang cuộn trào trong mắt thanh niên, hỏi, “Còn nghi vấn gì nữa à?”
“Vì sao người lại đối xử tốt với con như vậy?” Cảm xúc trong lòng Nhạc U trào dâng, cuối cùng cũng hỏi ra.
Vì sao? Bọn họ không thân chẳng quen, y từng là người lấm lem bùn đất, bị mọi người ghét bỏ, còn sư tôn là người đứng trên đỉnh cao, được mọi người kính ngưỡng.
Vậy mà hắn lại nhận y làm đồ đệ, đối xử với y như con, chăm sóc tỉ mỉ, kiên nhẫn dạy dỗ, không hề có mưu đồ gì, khiến y không biết phải báo đáp như thế nào.
Ngón tay đặt trên bàn của Tông Khuyết khựng lại. Vì sao ư? Hắn không phải là người thương xót kẻ yếu, trên đời này có vô số người yếu đuối, mỗi người một con đường. Nếu gặp phải thì có thể ra tay, nhưng sẽ không kiên nhẫn như thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT