Tông Khuyết dùng trà rửa chén, rót vào đó nửa chén, nhìn tiểu đồ đệ vẫn luôn nhìn hắn chằm chằm bên cạnh, nói: "Có khát không?"
Nhạc U gật đầu một cái, nhìn chén trà được đưa tới, nói: "Đáng lẽ đồ nhi phải dâng trà, không thể để sư tôn châm trà được."
Trưởng giả là trên hết, ngay cả đệ tử trong học đường cũng không thể để tiên sinh châm trà.
"Không sao, ngươi còn nhỏ, chuyện này không vội." Tông Khuyết nói.
"Vâng, đa tạ sư tôn." Nhạc U nhận lấy, đưa chén trà lên môi uống một ít, khi nếm thấy vị đắng chát trong đó thì nhíu mày.
Nước ở đỉnh núi so với nước này thì ngọt hơn nhiều, pha trà cũng rất thơm, nhưng trước đây nó không thể uống được nước đó, chỉ khi đi tìm kiếm trong rừng mới uống được một chút nước suối. Giờ nếm thử, lại dường như không giống với trong tưởng tượng.
Nhạc U lén ngẩng đầu, nhìn chén trà được sư tôn đặt bên môi, ôm chén trà đó uống hết nước trà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play