Khi cửa phòng ngủ vừa khép lại, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa: “Tiến sĩ, tôi mang kính đến rồi đây.”
Tông Khuyết mở cửa, nhìn con robot nhỏ nâng kính, còn La Hâm thì đỡ ở bên cạnh, hắn nhường đường nói: “Phiền cậu quá.”
“Không phiền, ở gần biển đôi khi hay gặp chuyện thế này lắm, đá bay tới cứ như tên lửa, tấn công chính xác luôn.” La Hâm nghiêng tấm kính đẩy vào trong phòng, cười bảo: ‘‘Tôi quen tay rồi.”
trợ lý nhỏ bước vào phòng, đầu tiên là kiên nhẫn dọn dẹp hết lớp thủy tinh vụn: “Hòn đá đập vào to phết nhỉ.”
1314: Vì vốn dĩ không phải là đá, mà là nắm đấm.
Người cá xinh đẹp kia thật sự bạo lực vô cùng, một cú đấm đã có thể xuyên thủng rồi.
“Ừ.” Tông Khuyết đáp một tiếng.
“Kính ở viện nghiên cứu chắc chắn lắm, theo lý mà nói thì đá to cũng không dễ làm vỡ đâu.” La Hâm quan sát xung quanh phòng: ‘‘Tiến sĩ, ngài không bị thương chứ?”
“Không, có lẽ góc cạnh của hòn đá vừa khéo va phải nên vỡ thôi.” Tông Khuyết bình thản nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play