Biểu cảm của Nguyệt chợt đổi trong thoáng chốc, vẻ mặt không cam lòng ban đầu hóa thành sự hận thù: “Tốt nhất là… ngươi… hãy giết… ta đi.”
Nếu không thì một khi khôi phục sức mạnh, chắc chắn y sẽ lấy mạng người này.
“Cậu cảm thấy tôi sẽ sợ ư?” Tay Tông Khuyết khẽ chạm vào đuôi cá của y, trong tiếng hít thở dồn dập của người cá, hắn nói: “Thật xinh đẹp, nếu cạy từng chiếc vảy ra thì chắc sẽ rất đau, nhưng cũng rất đẹp. Nếu lấy cậu làm mồi, chắc có thể dụ cả tộc Ngân Nguyệt lũ lượt kéo tới cứu cậu, con người sẽ không thiếu người cá nữa.”
“Ngươi… biết…” Nguyệt bấu ngón tay vào trong cát biển, cánh tay gồng lên đến mức nổi gân xanh.
“Tôi biết, cậu cảm thấy tôi là một con người yếu ớt nên không hề đề phòng.” Tông Khuyết buông đuôi cá của y ra rồi lại đè lên tim của y, trong mắt không có bất kỳ cảm xúc nào: “Chỉ có thủ lĩnh của tộc người cá mới đi kiểm kê số lượng người trong tộc, nếu cả tộc bị diệt thì nơi này có khó chịu không?”
Trong mắt Nguyệt dâng lên một tia tuyệt vọng và tàn nhẫn: “Ta tuyệt đối sẽ không…”
Y tuyệt đối sẽ không trở thành điểm yếu của tộc người cá, thủ lĩnh có thể có người mới, nhưng tuyệt đối không được để người trong tộc rơi vào tay con người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT