Tiếng nước tí tách, không giống tiếng mưa, dường như là từ trên lá cây lăn xuống, rồi nhẹ nhàng rơi vào trong dòng suối, nghe không gây khó chịu, mà ngược lại có cảm giác thư thái.
Liễm Nguyệt khẽ mở mắt, hơi thở đã thông thuận hơn một chút, nhưng trong lồng ngực vẫn tắc nghẽn đau nhói. Y ngước mắt nhìn người đang ôm mình, dưới ánh trăng, khuôn mặt người đàn ông kiên nghị và tuấn mỹ, không vướng chút tà khí nào, chỉ là đẹp đến mức không giống người.
Trông có chút xa lạ, nhưng lại vô cùng quen thuộc.
"Ngươi muốn đưa ta đi đâu?" Liễm Nguyệt ho nhẹ vài tiếng hỏi.
"Ngươi muốn đi đâu?" Giọng hắn hơi trầm và bình tĩnh, mang theo vẻ lạnh lẽo sau cơn mưa lướt qua tai, khiến cơ thể Liễm Nguyệt khẽ giật mình.
Quả nhiên không còn thân thiết nữa. Nhưng không ngờ hắn lại trở về, lại còn có thể đưa y ra khỏi tay của nhiều Vu như vậy.
"Âm tào Địa phủ." Liễm Nguyệt cười hai tiếng, lại không nhịn được ho ra, máu tươi không ngừng tràn ra từ miệng, báo hiệu y không còn sống được lâu nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play