Giọng hắn lên bổng xuống trầm, Liễm Nguyệt quay đầu lại nhìn hắn một cái, dừng lại bên giường nhìn tấm chăn trên đó, vén lên thì nhìn thấy con rắn thò đầu ra, bèn cười nói: "Mới là mùa xuân thôi, không cần vội vàng làm ấm giường cho ta đâu."
Con rắn trên giường toàn thân đen kịt, to như cánh tay, người bình thường thấy chắc chắn sẽ sợ hãi, nhưng Liễm Nguyệt lại vuốt ve đầu nó nói: "Chơi có vui không?"
"... Nó vốn dĩ không trốn trong chăn, đây chắc chắn là thấy chủ nhân trở về, cố ý đấy." Khôn nhìn cảnh tượng này lẩm bẩm.
"Ngay cả Huyền mà ngươi cũng không thắng nổi, chẳng lẽ không cần tự xét lại bản thân ư?" Liễm Nguyệt nhìn Khôn nói.
Khôn: "... "
Tông Khuyết bị xoa nắn, thuận theo cánh tay người ngồi bên giường bò lên vai y, Khôn nhìn con trăn đen thè lưỡi nói: "Chủ nhân, ngài xem nó còn thè lưỡi với tôi nữa!"
Liễm Nguyệt hít sâu một hơi, rồi hỏi: "Hôm nay trong tháp có gì bất thường không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play