Bóng dáng của họ dần xa khỏi Rừng Hồng Ngọc, từ từ biến mất. Và khi ánh bình minh của Ostor ló dạng, Adnan bị binh lính lôi ra trói lên giá hình. Mắt anh ta vẫn còn mơ hồ, nhưng muốn nói gì đó lại không thể thốt ra vì bị bịt miệng. Người dân vương thành Ostor vây quanh anh ta, ánh mắt của vô số người đầy vẻ ghê tởm và buộc tội, nhưng không cho phép anh ta bào chữa bất cứ điều gì.
Anh ta không nên ở đây, anh ta nên ở trong vương cung đó, anh ta không phải kẻ chủ mưu!
Nhưng dù anh ta giãy giụa đến mức giá hình cũng kêu lên, anh ta vẫn bị binh lính đóng từng cây đinh vào người, mặc cho máu chảy ra.
Không nên chỉ có một mình anh ta, tại sao không ai đến cứu anh ta... Adnan nhìn sang bên cạnh, nhưng không thấy người quen, còn một người nữa, đối phương đi đâu rồi!!!
Ánh bình minh chiếu lên lâu đài, khiến nó trông như làm bằng vàng. April mặc váy ngủ đứng bên lan can nhìn ra pháp trường.
Dù đây là ảo ảnh, nhưng nếu người vào trong là thật, thì chết ở đây là chết thật.
Một suy nghĩ sai lầm của con người luôn mang lại những kết cục khác nhau, và y chỉ cần lợi dụng điểm yếu này là đủ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play