"Nếu em không đi cùng anh, một mình anh nghe tin về mẹ, có muốn đến sống cùng bà ấy không?" Tông Khuyết trầm giọng hỏi: "Không gặp bà ấy có cảm thấy tiếc nuối không?"
"Không có nếu như, anh nhìn thấy em thì chắc chắn sẽ đưa em về." Tương Nhạc khẽ cọ vào hắn nói: "Sẽ có tiếc nuối đấy, nhưng thực ra dù có gặp em hay không, khả năng anh sống cùng họ cũng không lớn."
Nếu không có Tông Khuyết, e rằng y khó có thể có chung nhận thức với gia đình như vậy. Y sẽ tìm, nhưng có lẽ chỉ để gặp mặt một lần, nhìn từ xa biết bà sống tốt là đủ rồi. Còn có Tông Khuyết, bản thân họ đã là một gia đình rồi.
"Thôi được rồi, anh thật sự sẽ không bỏ rơi em đâu, em không tin anh ư?" Tương Nhạc nâng mặt hắn lên hỏi.
Tông Khuyết nhìn y. Chàng trai của hắn tuấn tú và dịu dàng, nhiều năm qua vẫn luôn như vậy.
Khiến hắn chìm đắm trong đó, cũng cam tâm tình nguyện vì y mà sa ngã.
"Em tin anh." Tông Khuyết ôm lấy gáy y, hôn lên môi y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play