Khi nụ hôn lại khẽ đặt lên khóe môi, Tương Nhạc ôm lấy mặt hắn gọi tên: "Tông Khuyết!"
Tại sao lại như vậy? Tại sao đột nhiên lại thành ra thế này... Tại sao? Bọn họ...
"Tương Nhạc, em thích anh." Tông Khuyết nhìn thanh niên gần trong gang tấc, lặp lại.
"Chúng ta như vậy là không đúng... Chúng ta không thể..." Lòng Tương Nhạc rối như tơ vò, nhưng hình như chỉ có thể lặp đi lặp lại những lời đó. Khi bị hôn khẽ lần nữa, hơi thở run lên, gần như muốn khóc toáng lên: "Tông Khuyết, em phải nghĩ cho tương lai của mình... Nếu..."
"Em không quan tâm." Tông Khuyết siết chặt eo y nói.
"Anh quan tâm." Tương Nhạc đẩy vai hắn, cảm nhận hơi thở gần trong gang tấc nói: "Đừng làm chuyện ngu ngốc."
"Em quan tâm đến anh." Tông Khuyết cảm nhận sự run rẩy nhẹ trong vòng tay mình, áp trán vào trán y rồi lại hôn lên môi y: "Anh đã hứa với em, cái gì cũng được mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT