Họ đã ngủ riêng từ khi hắn học lớp bốn, vì sân nhà rộng rãi, phòng cũng nhiều, không có quạt, mùa hè ngủ riêng một phòng thì mát hơn, nên dần dần họ sống riêng.
Hàng hóa được chuyển hết từng thùng một. Tương Nhạc lau tóc từ sân sau đi ra nói: "Sao em không đợi anh cùng làm?"
"Cơm nấu xong rồi." Tông Khuyết đã rửa tay.
"Cái thằng nhóc này." Tương Nhạc vò rối tóc trên đỉnh đầu hắn, đối diện với ánh mắt bình tĩnh của thiếu niên nhìn sang, y giúp hắn vuốt lại tóc rồi hạ tay xuống. Khi Tông Khuyết đang căng thẳng thần kinh, y trực tiếp nắm vai hắn vò tóc cho rối hơn: "Còn dám lườm anh, em phản rồi đấy."
"Không lườm anh." Tông Khuyết đi theo bước chân của y về phía trước.
Càng ở bên nhau lâu, tình cảm càng tốt. Dù có người sợ hắn, nhưng thanh niên lại chưa bao giờ.
"Thằng bé này thật là, từ nhỏ đã không thích cười." Tương Nhạc giúp hắn vuốt lại tóc nói: "Báo chí nói cái này gọi là gì ấy nhỉ, mặt liệt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play