Văn Nhân Tiếu vùi mặt vào lồng ngực Nghiêm Khiêm, giọng nói mềm mại: "Ta thật sự rất thích chàng."
Rời đi hai năm, không một ngày nào nàng không nhớ đến Nghiêm Khiêm. Những lúc sóng gió trập trùng trên biển, những lúc mờ mịt vô định nơi đất khách quê người, nàng đều rất nhớ hắn.
Nghiêm Khiêm ôm nàng thật chặt, lúc này dù hắn có tự ti đến đâu cũng không thể làm ngơ trước lời nàng nói. Hắn khó khăn cất lời: "Thật không?"
"Đương nhiên," Văn Nhân Tiếu lại rúc sâu vào lòng hắn, "Chàng còn muốn cưới ta không?"
Một lúc lâu không nghe thấy hắn trả lời, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, vừa hay bắt gặp một giọt nước mắt lăn dài trên chiếc cằm rắn rỏi của hắn.
Văn Nhân Tiếu đau lòng muốn chết, nàng ôm lấy mặt hắn, nhẹ nhàng lau đi giọt lệ. Môi Nghiêm Khiêm mấp máy, như muốn giải thích điều gì đó nhưng lại không biết phải nói thế nào, trên mặt lộ ra vài phần khó xử.
Hắn vốn không phải kẻ yếu đuối hay khóc, nhưng lúc này lại thật sự không thể kìm nén được cảm xúc mãnh liệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play