Văn Nhân Tiếu cúi mắt nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay mình. Nàng biết rõ việc ôm ấp thế này là không hợp lễ nghi, nhưng lời từ chối lại chẳng thể nào nói ra được.
Trong lòng Nghiêm Khiêm khẽ động, hắn đứng dậy đi đến trước mặt nàng, quỳ một gối xuống đất rồi dang rộng vòng tay: “Công chúa.”
Vành tai Văn Nhân Tiếu ửng đỏ, nàng liếc nhìn hắn một cái, rồi cúi đầu chậm rãi nép vào lồng ngực hắn: “Chỉ được ôm một lát thôi.”
Chẳng hiểu vì sao, nàng không thể cứng lòng với Nghiêm Khiêm được. Chỉ cần nhìn vào đôi mắt đè nén nỗi đau khổ của hắn, Văn Nhân Tiếu liền cảm thấy lòng mình trĩu nặng.
Trong mắt Nghiêm Khiêm loé lên một tia vui mừng khôn xiết, hắn đột nhiên kéo thân hình mềm mại của nàng vào lòng.
Cảm nhận được cả người hắn đang run lên nhè nhẹ, Văn Nhân Tiếu bất giác đưa tay ôm lấy eo hắn. Ngay khoảnh khắc sau, nàng mới nhận ra hành động của mình lại thuần thục đến thế, cứ như đã từng làm cả trăm lần rồi.
“Công chúa,” Nghiêm Khiêm nhẹ nhàng tựa cằm lên vai nàng, hơi nghiêng đầu để che đi hốc mắt đã ửng đỏ, “Ta có thể hôn nàng được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play