Lông mày nhíu chặt và những nếp nhăn của Phúc Vương lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn: "Bổn vương trong lòng đã có tính toán, con đừng ở đây quấy rầy."
Thấy Văn Nhân An còn muốn tranh cãi, bộ dạng như mất hết lý trí, Phúc Vương hơi ngạc nhiên: "Hôm nay con gặp phải chuyện gì à?"
Văn Nhân An cười lạnh một tiếng: "Bên ngoài đều đang khen Văn Nhân Tiếu như hoa, cứ thế này thì mấy ngày qua chúng ta đều công cốc cả."
Phúc Vương cũng cười lạnh, cuối cùng đã hiểu ra Văn Nhân An đang làm loạn vì chuyện gì, nói một câu châm chọc: "Con không hơn được Văn Nhân Tiếu, lại muốn mượn tay ta để ra oai."
Nói đến Văn Nhân Tiếu, hắn không khỏi có chút bực tức.
Trước kia ông cũng thấy cháu gái Văn Nhân Tiếu là một đứa trẻ đáng yêu, thỉnh thoảng cũng thích bế nàng, hy vọng nữ nhi mình có thể lớn lên giống nàng.
Ấy vậy mà trong hai nữ nhi của mình, Văn Nhân An từ nhỏ đã được Thái hậu mang đi nuôi dạy, không có tình cảm gì với phụ mẫu. Tiểu nữ nhi Văn Nhân San thì được cưng chiều hết mực, nhưng không hiểu sao tính tình lại ngang ngược, khiến cho ai nhắc đến Văn Nhân Tiếu cũng đều khen ngợi, còn nhắc đến Văn Nhân San thì lại một lời khó nói hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play