"Vâng," Văn Nhân Tiếu mỉm cười đáp lại, rồi trò chuyện cùng Dương Mẫn Thi, hỏi thăm ngoại tổ phụ và các cữu cữu ra sao. Biết được mọi việc ở Nhữ Dương Hầu phủ đều tốt, nàng liền yên tâm.
Ngày đó Dương Thận Hành đột ngột nói lời cầu thân với nàng, có lẽ là nhất thời hứng khởi, có lẽ chỉ là cảm thấy mình đã đến tuổi thành thân, mà nàng, người biểu muội biết rõ gốc gác, là một lựa chọn phù hợp.
Trong vô số khả năng, Văn Nhân Tiếu duy chỉ không tin Dương Thận Hành thực sự thích mình. Giờ đây nàng không còn xa lạ gì với tình yêu, đã sớm biết thích một người sẽ như thế nào, là ánh mắt chứa chan tình cảm không thể che giấu.
Dương Thận Hành đối với nàng xưa nay không thiếu sự yêu thương của một ca ca dành cho muội muội, nhưng tuyệt nhiên không phải tình yêu nam nữ. Hắn chỉ là nhất thời nghĩ sai, rồi sẽ sớm hiểu ra thôi. Văn Nhân Tiếu biết rõ điều này, cho nên cũng không muốn chuyện đó ảnh hưởng đến quan hệ của nàng và Nhữ Dương Hầu phủ, chỉ muốn để nó lặng lẽ trôi qua, tự nhiên cũng sẽ không vì vậy mà thay đổi thái độ với Dương Mẫn Thi. Hai người kề sát bên nhau vẫn có chuyện nói không hết.
Xung quanh, các quý nữ đều đang tụm năm tụm ba trò chuyện rôm rả, không khí yến tiệc dần trở nên tự tại, thoải mái.
Ánh mắt vô tình dừng lại trên người Chu Nguyệt Nhi đang ngồi một mình ở góc, Văn Nhân Tiếu khẽ ghé sát vào Dương Mẫn Thi, tò mò hỏi: "Chu biểu tỷ sao cũng đến đây?"
Chu Nguyệt Nhi ở Nhữ Dương Hầu phủ đã mấy tháng, lý do trong đó sớm đã khiến nàng có chút tò mò, chỉ là vẫn chưa có cơ hội hỏi riêng Dương Mẫn Thi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play