Nghe Văn Nhân An nói xong, ánh mắt vốn hơi vẩn đục của Thái hậu thoáng lộ vẻ cảm động. Bà vỗ nhẹ lên tay nàng, nói: “Tấm lòng hiếu thảo của ngươi, ai gia biết cả. Cứ yên tâm, tuy mấy năm nay ai gia không màng thế sự, nhưng tìm cho ngươi một tấm chồng ưu tú nhất thì vẫn làm được.”
“Cháu gái cảm tạ ngài,” Văn Nhân An nhẹ nhàng nép vào người Thái hậu, “Bây giờ cháu gái chỉ muốn ở bên cạnh ngài cùng phụ vương, mẫu phi để làm tròn chữ hiếu.”
“Tốt, tốt, đúng là nên ở cạnh phụ vương, mẫu phi của ngươi nhiều hơn.”
Thái hậu khen không ngớt lời, trong lòng vô cùng tự hào. Đứa cháu gái do chính tay bà dạy dỗ quả là một cô nương có phẩm hạnh tốt đẹp, khắp kinh thành này không một quý nữ nào sánh bằng.
Vì lo cho sức khỏe của Thái hậu, đoàn xe đi đi dừng dừng, thường xuyên nghỉ lại vài đêm ở các trạm dịch. Khi sắp về đến kinh thành thì đã là hai tuần sau.
Kinh thành đang độ xuân về hoa nở, bầu trời không còn vẻ âm u của mùa đông mà trở nên trong xanh, quang đãng. Mọi người đều nô nức thay y phục mùa xuân mới may.
Lúc này, Văn Nhân Tiếu đang luyện đàn trong phủ công chúa. Khi nghe tin Thái hậu và Khang Ninh hai ngày nữa sẽ về đến kinh thành, nàng cũng không ngạc nhiên vì đã có chuẩn bị từ trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play