"Tự do," Văn Nhân Tiếu ngẩn ngơ lặp lại hai từ ấy, khẽ cúi đầu rồi xoay người bước đi.
"Công chúa..." Tô Hàn không kìm được khẽ gọi. Phản ứng của Công chúa trông bình thản đến lạ, khiến lòng hắn dấy lên chút bất an.
Văn Nhân Tiếu khẽ xua tay về phía hắn, không buồn ngoảnh lại. Lòng nàng quả thực rất tĩnh lặng, ngoài chút hụt hẫng ra, chẳng còn cảm xúc nào khác.
Nghĩ lại, nàng và Nghiêm Khiêm cũng coi như đã cùng nhau trải qua bao thăng trầm, sóng gió. Vì sao Nghiêm Khiêm vẫn cứ thấp thỏm, bất an vậy? Điều này, nàng nghĩ mãi vẫn không thông.
Sau lưng Văn Nhân Tiếu, Tô Hàn đứng lặng tại chỗ, dõi theo bóng nàng khuất dần mới lê bước quay về nơi ở của mình.
Thật tình, hắn cũng không ngờ tới, một vị Tướng quân trên chiến trường oai phong lẫm liệt là thế, mà trong chuyện tình cảm lại có thể tự ti đến mức này. Ngay cả kẻ ngoài cuộc như hắn cũng nhìn ra Công chúa quả thực có tình ý với Tướng quân.
Có lẽ, chính vì Công chúa quá tuyệt vời nên Tướng quân mới trở nên như thế chăng... Tô Hàn khẽ thở dài. Giá như ngày ấy không xảy ra sự cố ngoài ý muốn kia, Tướng quân và Công chúa vốn đã là một cặp trời sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play