Văn Nhân Tiếu không cần nghĩ cũng biết, những người trong Uy Viễn Hầu phủ kia chẳng phải thật lòng nhớ thương Nghiêm Khiêm, đơn giản là lo ngại giữ khoảng cách với hắn chẳng được lợi lộc gì mà còn rước phiền phức vào thân.
"Các ngươi tránh ra đi, có ta ở đây với Nghiêm tướng quân là đủ rồi," nàng khẽ lẩm bẩm một câu, đứng dậy sửa sang tay áo, ung dung bước đến hầu phủ chờ hắn về nhà.
Đi qua lối đi cạnh vườn cây cỏ xanh tươi dần hiện ra, xuyên qua Nguyệt môn yêu thích của nàng, Văn Nhân Tiếu một mình đến Định Phong Các.
Nghĩ Nghiêm Khiêm còn chưa về, nàng liền lập tức đến phòng hắn chờ.
"Nha!"
Trong phòng, Nghiêm Khiêm đang cởi bỏ triều phục phức tạp. Hắn đứng đối diện tủ quần áo, tấm lưng trần săn chắc lộ ra, từng khối cơ bắp rắn chắc nhô lên theo mỗi cử động của cánh tay và vai.
Nghe được tiếng kinh ngạc khẽ như tiếng mèo con, Nghiêm Khiêm bỗng chốc quay đầu lại, thấy tiểu cô nương ngây ngốc đứng ở cửa, khuôn mặt tinh xảo đỏ bừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT