Văn Nhân Tiếu khẽ chớp mắt, tầm mắt nàng bỗng chốc nhòa đi. Sao nàng lại không cần hắn chứ? Thế nên từ nay về sau, giữa họ sẽ không có sinh ly, chỉ có tử biệt.
Trái tim nàng tựa con thuyền nhỏ phiêu dạt, cuối cùng cũng neo đậu bến cảng, kiên định và ấm áp biết bao. Khóe môi nàng nở nụ cười nhưng khóe mắt lại rưng rưng, nàng muốn hắn ghi nhớ thật kỹ những lời này: “Nếu chàng còn như vậy lần nữa, bản công chúa sẽ đi tìm người khác làm phò mã, rồi lại nuôi thêm mấy tên trai lơ tuấn tú, ngày ngày trong phủ vui chơi thỏa thích... Ưm.”
Dù biết rõ nàng cố tình chọc giận mình, Nghiêm Khiêm cũng không muốn nghe thêm nữa, hắn dùng môi phong kín lời nàng, ôn nhu mút lấy. Trong nụ hôn này, cảm nhận được niềm hạnh phúc tìm lại sau khi mất đi, những ngày thống khổ, giãy giụa, cầu mà không được của cả hai người cứ thế dần tan biến.
Ôm sát lấy thân hình mềm mại của thiếu nữ trong lòng, Nghiêm Khiêm siết chặt vòng tay, xuyên qua lớp lụa váy mỏng manh, cảm nhận hơi ấm cơ thể nàng, khóe môi cong lên nụ cười rõ nét, bên tai nàng khẽ nói: “Cảm ơn nàng, Công chúa.” Cảm ơn nàng đã dũng cảm tha thứ những sai lầm của hắn, một lần nữa trở về bên hắn.
Văn Nhân Tiếu cảm thấy hắn ôm hơi chặt, nàng thử cựa quậy đôi chút nhưng không thoát được, liền thuận theo vùi mình vào ngực hắncọ cọ, hít hà hơi thở khiến nàng an tâm, đôi mắt cong lên như vầng trăng khuyết.
Suốt mười mấy năm làm Công chúa đoan trang, ngoan ngoãn, Nghiêm Khiêm chính là mối tình si cuồng thời niên thiếu của nàng.
Nàng cười, ngẩng cổ lên định hôn cằm Nghiêm Khiêm, chợt nhận ra trên đó lấm tấm râu lún phún màu xanh đen, liền hiểu hắn đã vô cùng khổ sở suốt mấy ngày nay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play