Rằm tháng Giêng.
Sáng sớm, Văn Nhân Tiếu hớn hở sang phủ Trấn Viễn Hầu bên cạnh. Người mở cửa là một lão giả, có lẽ là hạ nhân theo từ phủ Uy Viễn Hầu sang.
Nàng vừa đi vừa ngắm nghía xung quanh, nhỏ giọng thì thầm: “Sân này nhỏ quá, con đường này xây không đẹp bằng phủ công chúa, hòn non bộ này chẳng bằng trong Ngự Hoa Viên, loài hoa này cũng không đủ quý hiếm…”
Ngọc La nghe loáng thoáng được vài câu, dở khóc dở cười gọi: “Công chúa!”
Công chúa lại thắc mắc: “Sao ít hạ nhân thế?”
“Công chúa đừng bận tâm, chắc là Nghiêm tướng quân không thích đông người ồn ào. Lúc nãy nô tỳ có để ý, tuy hạ nhân hơi ít nhưng chắc vẫn đủ để lo việc bếp núc, giặt giũ, quét dọn.”
Văn Nhân Tiếu biết Ngọc La đối với trạch vu rất hiểu biết nên mới không xét nét chê bai nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play