Đôi mắt màu lam ấy trong veo và thuần khiết, tựa như hồ băng trên núi tuyết, lại như viên ngọc bích đẹp đẽ nhất. Thế nhưng Hoàng thị nhìn vào đôi mắt đó, lại như thể gặp phải thứ gì vô cùng đáng sợ. Bàn tay run lên, đứa bé nhỏ nhắn tuột khỏi tay rơi xuống đất, lăn một vòng.
“Oa, oa oa!!”
Dù có tấm chăn nhỏ lót bên dưới, có lẽ vẫn thấy đau, đứa bé liền khóc ré lên, nhưng đã chẳng còn ai đoái hoài.
“Phu nhân, phu nhân!”
Đám tỳ nữ xung quanh vội vã chạy tới, đỡ lấy Hoàng thị vừa trợn mắt ngất đi, thân mình ngã về phía sau. Mấy bà mụ nhìn nhau, trong ánh mắt trao đổi đều không hẹn mà lướt qua một tia đầy thâm ý.
“Có chuyện gì vậy?”
Một giọng nói trầm hậu mà uy nghiêm vang lên. Đó là Nhữ Dương hầu đã vội vàng đến ngay khi nghe tin đứa trẻ chào đời, theo sau là Dương Thận Hành đang thong thả bước tới. Nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, Nhữ Dương hầu thoáng sững sờ, rồi cau mày hỏi lại một lần nữa: “Đã có chuyện gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play