Trời không biết đã tối từ lúc nào, như thể từ chiều đến đêm chỉ trong nháy mắt. Trong phòng còn chưa kịp thắp nến, Nghiêm Khiêm chỉ có thể nương theo ánh trăng mờ ảo để thấy rõ thiếu nữ đang ngủ say trong lòng.
Nàng nhắm chặt mắt, sắc mặt hơi tái nhợt lộ vẻ mệt mỏi, mồ hôi làm bết những lọn tóc bên thái dương, dáng vẻ đặc biệt khiến người ta thương tiếc. Hắn cẩn thận kéo nàng vào lòng, dù ôm thế nào cũng thấy chưa đủ chặt, đôi mày cương nghị khẽ nhíu lại.
Không biết nghĩ đến điều gì, hắn bỗng nở một nụ cười có chút ngây ngô. Cuối cùng, hắn đã có được cô nương mà hắn mơ ước suốt ba năm. Cảm giác ấy quả thực tuyệt vời hơn trong mộng cả trăm ngàn lần. Hắn chưa bao giờ biết trên đời này lại có chuyện vui sướng đến vậy, cho dù là thiên đường cũng chỉ đến thế mà thôi, khiến hắn dù phải chết đi ngay khoảnh khắc ấy cũng cam tâm tình nguyện.
Hồi lâu sau, hắn mới miễn cưỡng đứng dậy, ra ngoài cửa chuẩn bị một chậu nước ấm. Bưng chậu bạc trở về phòng, thắp lên mấy ngọn nến, ánh mắt hắn một lần nữa dừng lại trên giường, liền thấy Văn Nhân Tiếu đã mở đôi mắt hoa đào ươn ướt, tựa như sắp khóc.
Hắn vội vàng đi nhanh đến bên giường, nắm lấy tay nàng: "Sao vậy?"
Giọng Văn Nhân Tiếu yếu ớt: "Chàng đi đâu vậy?"
Nàng đang mê man thì bỗng cảm thấy vòng tay ấm áp rắn chắc biến mất, sau đó liền không ngủ yên được nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT