Hai cha con trở lại trại huấn luyện.
Hàn Thâm vốn tưởng phải đến gặp riêng thầy phụ trách để xin phép, vì thân phận của hắn giờ đã khác, không còn là người có bố mẹ ngồi tù, phải đưa "đứa em nhỏ" đi cùng để tiện bề chăm sóc nữa.
Nhưng thầy Vương trước đây vốn đã chiếu cố hắn, giờ lại càng tỏ ra niềm nở. Thầy cười híp mắt trêu bé con một hồi lâu, chẳng hề đả động gì đến chuyện kia, rõ ràng đã ngầm đồng ý.
Hàn Thâm thở phào nhẹ nhõm, tuy từ lúc gặp lại đến giờ hai cha con luôn quấn quýt không rời, nhưng hắn biết tỏng một khi phải xa mình, bé con nhất định sẽ khóc lóc om sòm.
Hôm qua bé tự giác ôm chăn đến phòng bà nội ngủ, kết quả hắn vừa mới xuôi lòng được một chút, nửa đêm bé lại lạch bạch chạy về, mắt mũi đỏ hoe bảo gặp ác mộng không tìm thấy ba.
Hàn Thâm ôm cục bông trắng mềm mại vào lòng, cảm nhận được sự ấm áp từ lồng ngực bé truyền tới, càng thêm chắc chắn một điều, con trai rất sợ phải xa hắn.
Đây không phải là nhõng nhẽo bình thường, mà giống như một nỗi sợ hãi dai dẳng sau những tổn thương tàn khốc, nhìn bé con tíu tít trò chuyện với thầy Vương, nhớ lại cảnh bé khóc đến nấc lên trong lòng mình, Hàn Thâm không khỏi chua xót, đồng thời mơ hồ đoán rằng có lẽ trong tương lai hắn không chăm sóc tốt cho bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT