Nhìn theo bóng dáng Tống Uyển Ngưng rời đi, Hạ Dục Chương chỉ có thể khẽ cười khổ, nhẹ lắc đầu.
Có mẫu thân ở bên, Nghiêu Nghiêu chẳng mấy chốc đã lại chìm vào giấc mộng đẹp.
Giữa lúc mơ màng, Tống Uyển Ngưng mơ hồ cảm nhận được bản thân đang được ôm chặt trong một vòng tay ấm áp, bên tai truyền đến hơi thở vững vàng quen thuộc của Hạ Dục Chương, khiến cả người nàng cũng theo đó mà nóng lên vài phần.
“Trong sáu năm qua, khiến nàng và hài tử phải chịu khổ... Làm phụ thân của hài tử, cũng là trượng phu của nàng, mười ngày nay ta thất thố, để các người chịu tổn thương lớn lao, việc này cả đời ta tuyệt không để tái diễn lần nữa.”
Lời vừa dứt, vòng tay của Hạ Dục Chương lại siết chặt thêm vài phần, như thể chỉ cần hắn buông lơi, nữ tử hắn yêu thương nhất sẽ tan biến như ảo ảnh.
“Ta ở đây thề với nàng và hài tử, từ nay về sau sẽ lấy sinh mệnh của mình bảo hộ chu toàn hai người, tuyệt không để nàng và con phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào nữa. Nếu thật có kẻ muốn động đến hai người, vậy hãy bước qua xác ta trước đã...”
Tuy ngữ khí ôn hòa nhưng trong từng lời nói lại ẩn chứa quyết tâm cùng can đảm chẳng thể xem thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT