Cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay đối phương truyền đến, tâm tình Tống Uyển Ngưng cũng dần được xoa dịu lại.
“Có lẽ là số mệnh,” Hắn nhẹ giọng nói, “Vận mệnh đã sớm có định số, nàng cũng không cần quá mức để tâm. Huống hồ lần này nàng nhận Dương trang chủ làm nghĩa phụ, lại có được lệnh bài kia vốn mang quyền uy địa vị, cũng xem như đã tìm được chốn nương thân thứ hai, không phải sao?”
Nàng quay đầu liếc mắt nhìn Hạ Dục Chương một cái, tự nhiên hiểu rõ lời hắn nói không sai.
Cuyến đi đến Nam Minh sơn trang lần này, có thể nói thu hoạch đầy ắp. Những việc đã khiến Tống Uyển Ngưng bối rối bấy lâu nay cũng đều được giải quyết thỏa đáng, xem như đi không uổng công.
“Chàng nói không sai. Kỳ thực trước khi chúng ta lên đường, ta từng một mình đi gặp nghĩa phụ, cũng đã đem nơi mai táng mẫu thân sau khi qua đời nói rõ với người. Khi ấy ánh mắt nghĩa phụ đỏ bừng, chắc là không bao lâu nữa sẽ tự mình đến viếng thăm. Tất thảy những chuyện như bị số mệnh trêu ngươi, cuối cùng vẫn là kết thúc bằng một hồi tiếc nuối.”
Trong đầu nàng lại thoáng hiện lên đoạn đối thoại trong mật thất, nhưng nghĩ đến đó, đôi mày nàng liền khẽ nhíu lại.
“Kỳ quái thật. Ta chỉ biết mẫu thân mất trí nhớ trước đó, nhưng nghĩa phụ lại chưa từng nói rõ năm xưa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play