Tháng Tư đến mang theo cái nắng sớm oi nồng và những giấc mơ bắt đầu mang hình hài rõ rệt. Trong phòng học lặng im, Minh Triết cúi đầu trước tờ đề thi trắng, từng dòng chữ nhòe đi trong ánh mắt đã thấm mỏi mệt.
Cậu đã thức đến gần 2 giờ sáng để luyện đề. Những con số, biểu đồ, khái niệm kinh tế xoay vòng trong đầu khiến cậu đôi lúc không còn biết đâu là giới hạn của chính mình. Nhưng cậu không cho phép bản thân dừng lại. Không phải vì kỳ vọng của gia đình, mà vì ước mơ – và cả một lời hứa.
Một lời hứa cậu đã gửi trong lòng bàn tay ai đó vào một buổi chiều tháng Ba, khi cô nắm lấy tay cậu và nói:
“Chúng ta đều đã đi lạc một chút. Nhưng quan trọng là vẫn tìm được đường về.”
Cùng lúc ấy, ở một góc khác của thành phố, Nhật Hạ đang ngồi trong thư viện, trước mặt là cuốn hồ sơ đăng ký ngành Văn học của một trường đại học nhân văn.
Cô đã viết đi viết lại phần mục tiêu học tập đến bảy lần. Mỗi lần đặt bút, cô lại nhớ đến ngày xưa – cái ngày cô từng gấp lại giấc mơ cũ chỉ vì một câu nói: “Viết lách không nuôi sống được con người.”
Giờ đây, khi tự tay chọn lại nó, cô biết, mình không còn là cô bé năm nào. Cô không chọn theo đam mê mù quáng, mà chọn vì hiểu rõ con đường đó khiến tim mình rung động.
Dẫu rằng, chọn Văn học đồng nghĩa với việc chấp nhận những ánh mắt nghi ngờ, sự phản đối nhẹ nhàng từ mẹ, và cả khoảng cách địa lý không còn gần Minh Triết như trước.
Nhưng nếu không đi theo tiếng gọi trong lòng, thì mọi khoảng cách gần gũi đều chỉ là vỏ bọc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play