Mẹ Tuân lập tức cho người mang một đôi đũa khác đến đưa cho Tuân Hạc.
Bàn của Tuân Hạc ngồi đều là những người cùng thế hệ với anh: anh họ chị dâu họ, chị họ anh rể họ, và cả đứa cháu trai nhỏ năm tuổi của anh, tên ở nhà là Phao Phao. Phao Phao là đứa con duy nhất của Tuân Hồng, Tuân Hạc tin rằng đứa bé này là con ruột của chị dâu họ anh, vì lúc chị dâu họ sinh con nằm viện, mẹ anh đã dẫn anh đến bệnh viện thăm rồi.
Lẽ nào Phao Phao chính là đứa con riêng mà Tiểu Tích nói đến?
Ánh mắt Tuân Hạc cứ dừng lại trên người Phao Phao, thỉnh thoảng lại liếc sang bàn bên cạnh chỗ chú Hai.
Ông nội Tuân đang ăn, đột nhiên nói: “Tuân Hạc, con muốn qua bàn này thì cứ qua đi, cứ nhìn trộm cái gì vậy.”
Tuân Hạc vội nói: “Ông nội, không cần đâu ạ.”
Sau đó anh liền thấy sắc mặt chú Hai khẽ biến. Mấy năm nay, chỉ cần ông nội có một chút đối xử khác biệt giữa anh và anh họ, chú Hai liền tỏ thái độ khó chịu ra mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT